Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013


 

THƠ ĐÊM

Tôi ngồi ngắm đêm
Đêm ngắm tôi
Ngắm những không đêm và không tôi
Đêm trong tôi nở hoa không sắc
Tôi trong đêm về không lối mây

Đêm mở bàn tay
Mở bàn tay
Đan tôi từng ngón
Tôi nào hay
Tôi theo từng bước
Theo từng bước
Đêm không dấu vết phút giây này.

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

DALAT KHÔNG CÓ THỰC

Photobucket


1.

Ghé chân xuống vạc cỏ mềm
Lặng nghe chim hót bên rừng nắng nghiêng
Khói chiều mờ nhạt non thiêng
Vành trăng lơ lững bên triền núi xa
Tìm đâu lối cũ quê nhà
Tìm đâu lối mới xuyên qua nghìn trùng
Đáy sâu tiềm thức chập chùng
Vang vang tiếng trống
Bập bùng lửa reo.

2.

Trăng lạnh
Cao nguyên
Lạnh
Đêm nay
Bên hồ vắng
Sương bay mờ mịt
Có chùm hoa trắng ven bờ nước
Tắm sương đêm
Thao thức cùng trăng
Có người lữ khách quên đếm bước
Dừng lại bên hoa
Không nói năng
Giữa màu sương lạnh ngát hương trăng
Giữa cánh hoa đêm thấy vĩnh hằng
Giữa chốn tịch liêu nghe ngưng đọng
Tiếng đàn sâu lắng của hư không.

3.

Người đi tìm mộng xuân đào
Còn ta mở lối tìm vào thiên thu
Người vui say chốn phù du
Ta vui say giữa mịt mù tịch nhiên
Người lay hoay cõi đảo điên
Ta lay hoay mãi bên triền hư vô
Chim bay mỏi cánh giang hồ
Ta,người,rồi cũng xanh mồ như nhau
Nhân gian thiên cổ vạn sầu
Ai người sống trọn nhiệm màu phút giạy
Rì rầm thác đổ,mây bay
Trời xanh
Xanh thẳm một ngày nắng xuân.

4.

Chiều óng ả tơ nắng về ươm mật
Gió cuối đông ngây ngất lạnh núi đồi
Cả đất trời thơm nồng hương cỏ dại
Một chút tình xưa nắng vàng phai.

Chẳng biết bao lần chiều nắng nhạt
Từ khi đỉnh gió níu chân mây
Mà sao vẫn quá nhiều kinh ngạc
Khi gió đông về lạnh nơi đây.

Trên đỉnh ngàn thông nắng lung linh
Cỏ biếc đồi hoa thắm rung mình
Hương lạnh chiều ngưng trong hơi thở
Đọng giữa hồn ai phút ngẩn ngơ.

5.

Tôi ngồi bên triền vắng
Lắng nghe tiếng chim ca
Một chút gió thoảng qua
Rung rung đầu ngọn cỏ

Một sợi mây rất nhỏ
Giữa bầu trời rất to
Một con sâu nằm co
Giữa bóng râm lá mục.

Những ngọn đồi xanh rực
Tim tím mấy sắc hoa
Một chút hương lan tỏa
Trong sóng nắng chan hòa.

6.

Mái chèo khua
Nước
Lặng yên
Lăn tăn sóng
Vỡ
Niềm riêng tay chèo
Sương mai
Lồng bóng sương chiều
Nhìn xem
Đáy nước ít nhiều xôn xao.

7.


Lung linh bóng ven bờ
Nắng
Lung linh sóng giữa hồ nước xanh
Hoa
Lung linh trắng đầu cành
Mây
Lung linh trắng rừng xanh lưng đồi
Lung linh em
Giữa hồn tôi
Lung linh tôi
Giữa đất trời mênh mang.


                  YÊN HỒNG

LÀ TÔI ?




Tôi ư ?
Có phải là Tôi ?
Chẳng là mưa nắng luân hồi đó sao ?
Tôi ư ?
Một chút chiêm bao !
Chút mây chút gió thoảng vào cửa KHÔNG.

Tôi ư ?
Một chút bụi hồng.
Lửng lơ đâu đó giữa dòng thiên thu.

Tôi ư ?
Một chút phù du
Bay theo ngọn lửa mịt mù càn khôn.

Này Tôi !
Sương đọng chút hồn.
Này Tôi !
Một chút mồ chôn khói trời.

Xôn xao sóng nước ngàn khơi
Và Tôi
Một chút trăng rơi bên bờ...


YÊN HỒNG   Dalat 2000


LÀ AI ?




Ngươi là ai ?
Là thiên thần hay quỉ sứ ?
Là Phật ? Là ma ? Là Chúa ? Là người ?
Là giọt lệ ? Là nụ cười ?
Là mây trắng phiêu du ? Là bến trời gió lộng ?
Là giông tố thét gào ? Là sét giăng sấm động ?
Là núi tuyết lạnh lùng ? Là hoang mạc cô liêu ?
Là rừng xanh biển thẳm ?
Hay chỉ là một hạt bụi tiêu diêu
Mang dấu ấn của thời gian vĩnh cửu !


Ngươi xuôi ngược khắp không gian vũ trụ
Chẳng có nơi an trú để trở về !
Như một sức mạnh bí ẩn tràn trề
Ngươi hiện hữu ở mọi nơi mọi lúc.

Ngươi hiện hữu giữa cõi đời trần tục
Như một hạt sương trong khoảnh khắc bao la.
Như một trận cười.Như một tiếng chim ca.
Như làn gió thoảng qua đồi núi.

Ngươi lại tiếp tục cuộc đời rong ruỗii
Trên con đường cát bụi nguyên sơ.
Ngươi hiện ra như một lời thơ
Rồi tan biến như giấc mơ kỳ diệu.

Ta với ngươi là cung đàn và giai điệu
Là ống sáo mục đồng và khúc nhạc du dương.
Ngươi với ta là ánh sáng của đêm trường
Cùng lan tỏa một làn hương bất diệt.

                  
YÊN HỒNG

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

HÀNG NGÀY



Mỗi sớm mai thức dậy
Vươn vai
Hít thở sâu
Định thần cho tỉnh táo
Những việc khác tính sau.

Khi soi gương chải đầu
Nở nụ cười tươi thắm
Với ta như với người
Trước khi rời tổ ấm.

Mỗi phút giây thấm đậm
Trong trái tim tình thương
Dù một mình suy gẫm
Hay cùng với hội phường.

Khi ngày dài đã hết
Như chim về cố hương
Ngồi lặng yên suy tưởng
Thả hồn cùng bốn phương.


                   YÊN HỒNG